Vì sao ư? Vì Việt Nam là đất nước tôi sinh ra, lớn lên. Việt Nam là đất nước của những nụ cười, những câu chuyện cười bất tận, những câu nói hài hước, và những thứ mắc cười ko nơi nào khác có được. Tiếng Việt cũng rất giàu đẹp, là 1 ngôn ngữ dễ gây cười nếu nói ko cẩn thận, và rất dễ chơi chữ, nhất là những chữ nói ngược( mọi người --> người mọi) hay nói lái( mình mỏ nhọn chứ ko nhỏ mọn). Ngay cả con lợn ở miền Bắc vào miền Nam thành con heo cũng có điển tích đàng hoàng: Người miền Nam chủ yếu là người miền Trung di cư vào. Tiếng nói của họ nặng, nên khi chầu quan, họ phát âm "quan lớn" thành "quan lợn". Các quan cho vậy là hỗn, những người nói vậy đều bị phạt hèo( roi). Họ bị đánh đau, nên khi nhìn con lợn, họ nghĩ ngay đến những cây hèo quất vào mông họ, nhưng để tránh tên gọi của cây gậy ấy, họ bỏ dấu huyền thành con heo. Người miền Tây cũng thường "lói nẫn" R, D và GI; hay H và QU. Họ cũng đọc chữ Q là "cu", chữ G là "giê". Có 1 câu chuyện rằng: 1 hôm có 1 cô gái đến nhà thờ. Cô gặp cha xứ và nói:" Cho con gặp cha Quan". Ông cha xứ cũng sợ nhầm vì cô gái phát âm không rõ, nên nói:" Ở đây có cha Hoan, cha Quan và cha Quang, con tìm ai?". Cô gái nói:" Cho con gặp cha Quan, có "cu" mà ko có "dê" đó cha!". Đây là vấn đề tế nhị của ngôn ngữ, nếu cười, bạn cũng ko bị chửi đâu!
Tiếng Việt thật trong sáng và giàu đẹp phải không các bạn? Đời sống cũng khổ cực trăm bề, nhưng con người thì vẫn tự cười vui vẻ. Có 1 câu chuyện cười thế này: Có 1 ông tổng thống Mỹ tới VN 2 lần.
Lần 1, ông bắt gặp ngoài đường 1 "trụ điện thoại gọi xuống địa ngục". Ông chạy vạy mãi mới được 1 đồng 5000 bỏ vào. Ông được nói chuyện với Diêm Vương cả tiếng đồng hồ. Về Mỹ, ông cũng gặp 1 cái giống vậy. Ông vuốt thật thẳng 1 tờ 1USD có hính người tiền nhiệm ông rất ngưỡng mộ (có lẽ là Adolf Hitler, mình ko biết nữa, mấy bạn đừng cười, à mà quên, cứ cười cho thoải mái) rồi đút lót vào máy. Nhưng ông chỉ nói chuyện được 1 phút thôi. Ông gọi điện tới nhà cung cấp dịch vụ thì được 1 câu trả lời gọn lỏn, xin tạm dịch" vì ở đây là gọi quốc tế, còn ở đó là local call". Ông ta té xỉu khi biết mình vừa xuống địa ngục.
Lần 2, tóc ông bạc trắng sau 2 ngày vì biết mình phải xuống địa ngục lần nữa. Nhưng vì nghĩa vụ ngoại giao, ông phải đi với hi vọng mình ko phải xuống địa ngục sau khi chết. Ông gặp 1 người có chức cao. Người đó hỏi ông:" Đời sống công nhân ở nước ông thế nào để chúng tôi còn học tập?"( người Việt mình rất hiếu học). Ông trả lời:"Lương trung bình 18000USD mỗi năm, chi tiêu khoảng 300USD 1 tháng". Người đó hỏi tiếp:" Thế họ làm gì với số tiền còn lại?". Ông trả lời:" Cái đó chúng tôi ko quan tâm. Còn nước ông thì sao?". Người cán bộ cao cấp đó cao giọng:" Lương tối thiểu 300000đ 1 tháng, chi tiêu khoảng 5000000đ 1 tháng.". Ông giật mình hỏi lại:" Thế họ kiếm đâu ra số tiền còn lại?". Ông được 1 câu trả lời rất hay:" Cái đó chúng tôi ko quan tâm.". Ông ta lăn đùng ra chết, lên thiên đàng và ko bao giờ được ghi tên vào sử sách Mỹ. Cảm ơn các bạn, nếu các bạn vui thì cứ cười, các bạn không vui thì buồn cười. Chúc các bạn vui. Tôi yêu VN!!!
VN là địa ngục, đồng ý nhưng nói thế là hơi phản động lương công nhân VN còn thấp hơn nữa kìa chưa kể đến những dịch vụ công ích xã hội thối nát như là bảo hiểm y tế hay, đáng nói nhất, giáo dục