Author : Gu (me )
Disclamer : Cả 3 anh đều không thuộc về tớ, mà thuộc về Akira-sensei
Rating : K
Genres : SA
Status : Competed (trừ khi tác giả hứng lên viết thêm part 2 )
Pairing : 6918 – D18
Warning : Ai k thích 6918D thì đừng chọi dứa tớ. Cái đầu tớ bệnh
thế rồi
Summary : Remember me?
Note : Fic này thật ra tớ viết cũng lâu rồi nhưng thấy nó dở quá tính bỏ luôn. Thế mà không hiểu sao hôm bữa ngồi lục lọi thấy cái này thế là sửa lại mừng sinh nhật Sẻ-sama luôn
Sinh nhật vui vẻ, Sẻ-sama
_______________________________________
Lạnh.
Anh chợt cảm thấy lạnh. Cái lạnh luồn qua bộ quần áo anh đang mặc, lướt
trên làn da anh.
Lạnh.
Nhưng không buốt.
Chỉ là lạnh.
Và lạ.
Anh chưa từng thấy lạnh, chưa bao giờ.
Vậy mà bây giờ, anh thấy lạnh.
Mở mắt.
Sương mù. Sương mù bao quanh lấy anh, dày đặc, không chút ánh sang nào có thể lọt qua.
Anh ghét sương mù.
Sương mù làm mờ đi mọi thứ trước mắt anh, khiến anh không thể nhìn thấy thứ gì, không biết được điều gì đang xảy ra trước mắt anh…Nó khiến anh bất lực…
Tất cả đều mơ hồ…
“Ricordi di me, Kyouya?”
“Nhớ ta chứ, Kyouya?”
Phản xạ gần như lập tức, anh thủ sẵn đôi tonfa, bước về phía phát ra tiếng nói.
[center] “Io sono qui”
“Ta ở đây”
[/center]
Anh giật mình. Tiếng nói không phát ra từ bên trái, mà từ bên phải. Giữ chặt đôi tonfa hơn nữa, anh xoay mình lại. Anh bắt đầu nghiêm túc thật sự. Thật là lạ, trực giác của anh sai ư? Không thể nào! Lần duy nhất trực giác của anh sai là 10 năm trước, khi anh vẫn chỉ là một đứa trẻ. Còn bây giờ, không thể nào!!!
“Molto tempo che non ci vediamo, Kyouya…”
“Đã lâu không gặp, Kyouya…”
Một cây anh đào nở rộ hiện ra trong màn sương khiến anh khẽ chùn bước.
[center] “Ancora paura di fiori di ciliegio…Kufufu…”
“Vẫn sợ hoa anh đào…Kufufu…”
[/center]
Điệu cười ấy, anh nhớ rõ điệu cười ấy, cái điệu cười cao ngạo đáng ghét mà anh nửa muốn nó biến mất, nửa muốn giữ bên mình ấy. Sao anh lại nhớ nó rõ đến thế kia chứ? Anh đã quên nó rồi kia mà? Anh đã chôn chặt điệu cười ấy vào trong dĩ vãng rồi kia mà???
“Buon compleanno”
“Chúc mừng sinh nhật”
Một bóng người thấp thoáng sau cây anh đào. Một mái đầu quả dứa, một đôi mắt hai màu…
Anh bỗng thấy nhức nhối, nơi đầu, nơi ngực. Cái thứ sương mù ấy, cái cây anh đào ấy, cái điệu cười ấy và cái hình bóng ấy…chúng như muốn đập vỡ đầu anh, như muốn xé nát ngực anh. Đau, đau lắm…Làm ơn…cho tôi quên đi hết những thứ ấy đi…
LÀM ƠN!!!!!!!
Anh choàng tỉnh dậy, mồ hôi mướt trán. Cái con người nằm ở phía bên kia giường vẫn ngủ say như một đứa trẻ. Mà có lẽ hắn là một đứa con nít thật. Có mỗi việc ngủ yên cho anh nhờ cũng không xong. Tay thì gác lên đầu còn chân thì gác lên ngực...anh. Thảo nào mà anh thấy nhức nhối đau nhức đến thế. Người hắn nặng gấp mấy lần đôi tonfa của anh (mà ai cũng hiểu là đôi tonfa của anh ấy nặng cỡ nào rồi đấy ^^”). Đã thế lại còn lấy hết chăn của anh, bảo anh không lạnh mới là lạ. Bực mình, anh hất hắn ra một cách thô bạo và giựt lại chăn về phía mình. Tội nghiệp con người kia, mới đây còn đang ngủ chăn ấm nệm êm thế mà bây giờ lại phơi mình trước…máy lạnh. Hắn khẽ rùng mình vì lạnh rồi lại trở mình lại…ôm chính cái kẻ vừa mới tàn nhẫn giựt chăn của hắn đi, vừa mút tay vừa lẩm
bẩm hệt như một đứa con nít lên ba:
“Ưư…Kyouya…Phải tổ chức sinh
nhật cho Kyouya…”
Anh giật mình, liếc qua chiếc đồng hồ điện tử: 12 giờ rưỡi sáng ngày 5/5
.
“Vẫn còn nhớ cơ à?...” – Anh khẽ cười buồn. Rồi anh lại nhìn xuống con người đang say ngủ. Những lọn tóc vàng loà xoà che gần hết cả khuôn mặt khiến hắn trông ra dáng một boss mafia lắm. Nhưng còn thực tế thì…Anh bật cười. Có khi nào là hắn ăn phải thực phẩm có thuốc tăng trưởng không nhỉ? Thế nhưng, “đứa trẻ” lại chính là người đã đưa tay kéo anh khỏi vực sâu, là người đã luôn ở bên anh gần 10 năm nay. Hắn luôn giữ lời hứa với anh, mặc dù là những lời hứa nhảm nhí toàn làm anh phát bực. Hắn chưa từng bỏ anh lại một mình, chưa từng đẩy anh vào bóng tối…
Hắn không giống cái tên ích kỉ ấy, không hề…
Và…
Anh yêu hắn – anh tin thế
Anh tin là thế…
“Ricordi di me, Kyouya?”
_________________________________________
Đây là fic đầu tiên của mìg dám “public” ra cho mọi ng`. Nói cách khác cũng là fic đầu tay của mìg nên có rì sai sót thì mọi người cứ chém thoải mái nhé ^^ Mìg k giận đâu (còn đang sợ k ai chém mìg kia kìa)
P/S: chỉ đừng chọi dứa mìg là đc r`
Fic này
đc cho vào cái pj Honeymoon-month 6918 bên vns đó.
Mìg thiệt là hớn wá đi
(Tự dưng xem lại thấy fic này có hơi hướng D1869 thì fải Ý của mìg là 6918D cơ mà)
(Vẫn yêu 6918 nhất)